LẶNG LẼ TỪNG HỒI ...
Thơ: Đỗ Vẫn Trọn
Nhạc: Mai Hoài Thu
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:
Ca sĩ: Đông Nguyễn
Ca khúc được thực hiện tại phòng thu âm Trần Xuân Studio
Thực hiện video: Nguyễn Phúc
Ca sĩ: Hương Lan
Thực hiện video: Viên Thao
(Midi)
Lyrics: LẶNG LẼ TỪNG HỒI...
Chiếc nón bài thơ che nghiêng vầng trán Huế,
Ðã trôi cùng xác em đêm qua,
Trận lụt đến dạt ngang miền tang tóc,
Trẻ thơ gào, người khóc tiễn người thân…
Em đã chết, mang kiếp người bất hạnh,
Gia đình nào muốn cảnh chia xa,
Ðất nước tôi sao mãi một màu tang,
Trong tuyệt vọng mầm tử sinh oan nghiệt…
Anh chưa nói với em lời từ biệt,
Nhưng sao giờ nhỏ giọt đau thương,
Những ngày tới còn cơn mưa nào đến,
Ðem hạt buồn ngấn lệ chúng sinh…
Sông Hương lặng theo nỗi buồn chảy xiết,
Người người gào lên, đấng cứu độ ở đâu?
Ðêm nay lạnh xót lòng người viễn xứ,
Khấn với lòng hướng trọn về miền Trung…
Ở nơi đó mang tình yêu tôi đến,
Nhớ nhung nhiều Vỹ Dạ của em tôi,
Cơn bão đi qua, những nóc nhà không còn thấy,
Làng em đâu, thôn nhỏ của tôi đâu?
Vợ khóc chồng, mẹ khóc con,
Những chiếc lá tìm nhau trong bão tố,
Con thuyền nan không kịp vội quay về,
Cô lái đò cất tiếng hò thảm thiết...
Khách trên thuyền trống vắng giữa mênh mông,
Trong trí nhớ tháng năm xưa ngậm ngùi,
Ðất Thần Kinh từng vùi xác sinh linh…
Chuông Thiên Mụ rung từng hồi sinh-tử...
Những nắp hòm chưa kịp đậy sáng nay,
Em ở đâu? Phương trời nào xa quá…
Bài thơ: Lặng Lẽ
Tác giả: đỗ vẫn trọn
***
Chiếc
nón bài thơ
Che nghiêng vầng trán Huế Ðã trôi cùng xác em đêm qua Trận lụt đến dạt ngang miền tang tóc Trẻ thơ gào, người khóc tiễn người thân Em đã chết mang kiếp người bất hạnh Gia đình nào muốn cảnh chia xa Ðất nước tôi sao mãi một màu tang Trong tuyệt vọng mầm tử sinh oan nghiệt Anh chưa nói với em lời từ biệt Nhưng sao giờ nhỏ giọt lệ đau thương Những ngày tới còn cơn mưa nào đến Ðem hạt buồn ngấn lệ chúng sanh Sông Hương lặng theo nỗi buồn chảy xiết Người người gào đấng cứu rỗi ở đâu? Ðêm nay lạnh xót lòng người viễn xứ Khấn với lòng hướng trọn về miền Trung Ở nơi đó mang tình yêu tôi đến |
Cành hoa sứ trong mắt nhìn e ấp Nhớ nhung nhiều Vỹ Dạ của em tôi Cơn bão đi qua Những nóc nhà không còn thấy Làng em đâu, thôn nhỏ của tôi kia Vợ khóc chồng, mẹ khóc con Những chiếc lá tìm nhau trong giông bão Con thuyền nan không kịp vội quay về Cô lái đò cất tiếng hò buồn thảm Khách trên thuyền trống vắng giữa mênh mông Trong trí nhớ ngậm ngùi ngày tháng cũ Ðất Thần Kinh từng vùi xác sinh linh Chuông Thiên Mụ Rung hồi sinh, tử Những nắp hòm chưa kịp đậy sáng nay Em ở đâu? Phương trời nào xa thẳm. đỗ vẫn trọn |
No comments:
Post a Comment