Sunday, July 24, 2016

Thụy Long: EM, ÁNH BÌNH MINH TRONG HỒN TỬ SĨ - Thơ: Nhật Thụy Vi - Nhạc: Mai Hoài Thu - Ca sĩ: Thụy Long


EM, ÁNH BÌNH MINH TRONG HỒN TỬ SĨ
Thơ: Nhật Thụy Vi
Nhạc: Mai Hoài Thu
 Ca sĩ: Thụy Long 
Hòa âm: Lê Quang Đạt 
PPS: Nhật Thụy Vi
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:


(Midi)


Lyrics: EM, ÁNH BÌNH MINH TRONG HỒN TỬ SĨ 

Vất vưởng một nén nhang, 
Run run theo nhịp thở,  
Nghĩa trang buồn thiên thu, 
Nắng hanh vàng chiều nhớ…

Em là ai, mà tuôn rơi giọt lệ,
Làm chạnh nỗi lòng ta,
Em là ai, sau bốn mươi năm nghiệt ngã,
Để từ lòng mộ sâu làm hồn ta trăn trở!

Có phải em, ánh bình minh,
Giữa u minh đen tối,
Có phải em, từ trái tim nhân ái,
Vẫn bập bùng khát khao…

Em ơi, ta nhìn thấy mà thổn thức lệ trào,
Từ trai tim em, giòng máu liệt oanh, vẫn còn luân lưu chảy, 
Cảm tạ nghĩa ân,
Người xưa chắc cũng ấm lòng mộ sâu…

Bốn mươi năm bấy hận sầu,
Giờ nguôi lòng, nhẹ nỗi đau uất hờn,
Cảm ơn em va cảm ơn ta,
Hình như ta thấy bình minh trở về!

Cảm ơn em và cảm ơn ta,
Hình như ta thấy bình minh trở về…
Bài thơ: Em, Ánh Bình Minh trong hồn Tử Sĩ
Tác giả: Nhật Thụy Vi  
***
Vất vưởng một nén hương 
Rung rung theo nhịp thở 
Nghĩa trang buồn thiên thu 
Nắng hanh vàng chiếu ngỏ
Em là ai? 
Mà tuôn rơi giọt lệ
Làm chạnh nỗi lòng ta
Em là ai? 
Sau bốn mươi năm nghiệt ngã
Để từ lòng mộ sâu
Làm hồn ta trăn trở!
Có phải em, ánh bình minh
Giữa u-minh đen tối
Có phải em, từ trái tim nhân ái
Vẫn bập bùng khát khao
Em ơi, ta nhìn thấy
Mà thổn thức lệ trào
Từ tim em, giòng máu
Của dòng giống liệt oanh
vẫn còn luân lưu chảy!
Dập đầu cảm tạ nghĩa ân
Người xưa chắc cũng ấm lòng mộ sâu
Bốn mươi năm – bấy hận sầu
Giờ nguôi lòng - nhẹ nỗi đau uất hờn
Cảm ơn em – đã cảm ơn ta
Hình như ta thấy …bình minh trở về!
Nhật Thụy Vi 

Tuesday, July 19, 2016

THIÊN ĐƯỜNG - Thơ: Võ Thị Mộng Hoa - Nhạc: Mai Hoài Thu


THIÊN ĐƯỜNG
Thơ: Võ Thị Mộng Hoa
Nhạc: Mai Hoài Thu
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:

(Midi)

Lyrics: THIÊN ĐƯỜNG

Anh bến bờ non dại,
Em con sóng ngây thơ,
Mình hai đứa ngu ngơ,
Thành cuộc tình say đắm…

Ta bay vào mưa nắng, 
Tấm thảm thần thiêng liêng,
Đưa ta vào bình yên,
Đưa ta vào giấc mộng…

Rồi một ngày bão xuống,
Tan bến bờ tin yêu, 
Em con sóng liêu xiêu, 
Bên khung trời nắng tắt…

Hôn ngày dài xưa lắm,
Môi màn đêm xác xơ,
Môi tình nhân đẫm lệ,
Hôn trăm năm dại khờ…

Ai lại buồn như thế,
Thôi thì thôi bé thơ,
Hai đứa cứ ngu ngơ,
Trên thiên đường tuyệt vọng…

Ai lại buồn như thế,
Thôi thì thôi bé thơ,
Trên thiên đường tuyệt vọng,
Hai đứa còn ngu ngơ...
Bài thơ: THIÊN ĐƯỜNG
Tác giả: Võ Thị Mộng Hoa
***
Anh bến bờ non dại
Em con sóng ngây thơ
Cộng hai đứa ngu ngơ
Thành cuộc tình say đắm
Ta bay vào mưa nắng 
Tấm thảm thần linh thiêng
Đưa ta vào bình yên
Đưa ta vào giấc mộng
Rồi một ngày bão xuống
Tan bến bờ tin yêu 
Em con sóng liêu xiêu 
Bên khung trời nắng tắt
Hôn ngày dài xưa lắm
Môi màn đêm xác xơ
Hôn trăm năm dại khờ
Môi tình nhân đẫm lệ
Ai lại buồn như thế
Thôi thì thôi bé thơ
Hai đứa cứ ngu ngơ
Trên thiên đường tuyệt vọng
Monghoa Vothi
2/6/2016

Monday, July 18, 2016

Diệu Hiền : TƠ TRỜI NHỆN GIĂNG - Thơ: Nhật Thụy Vi - Nhạc: Mai Hoài Thu - Ca sĩ: Diệu Hiền


TƠ TRỜI NHỆN GIĂNG
Thơ: Nhật Thụy Vi
Nhạc: Mai Hoài Thu
Ca sĩ: Diệu Hiền 
 Hòa âm: Quang Đạt - PPS: Nhật Thụy Vi
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:



(Midi)


Lyrics: TƠ TRỜI NHỆN GIĂNG 

Chờ ai mà nhện giăng tơ,
Miệt mài nhện dệt trăm đường mong manh,
Sương sa, mưa, gió sụt sùi,
Nhện sầu, nhện đợi, chênh vênh giữa trời…

Thiên thu vẫn mối tơ này,
Lắt lay giăng sợi tơ trời, nhện buông,
Lòng ta chênh chếch nỗi buồn,
Sầu ai trăm mối, rối tuôn kiếp người… 

Hay ta giăng mạng giữa trời,
Để gom hết mộng cuộc đời vào đây,
Sáng này sau trận mưa dài,
Tơ kia đã đứt, nhện còn đợi ai?

Nhện ơi, đừng giận mây bay,
Thôi sầu nhân thế, thôi đừng giăng tơ,
Nhện đừng bỏ lưới đợi chờ, 
Giăng chi giữa đám bụi mờ thế nhân! 

Chờ chi lơ lửng trên không,
Tơ chùng lại nối, tơ lòng nhện ra,
Nhện nằm nhện đợi chiều tà,
Nhện nằm phơi xác, la đà tơ buông…

Nhện nằm chết giữa nỗi hờn,
Còn phơ phất nữa, sợi buồn chưa giăng,
Nhện nằm chết giữa nỗi hờn,
Còn phơ phất nữa, sợi buồn chưa giăng…
Bài thơ: Tơ Trời Nhện Giăng
Tác giả: Nhật Thụy Vi 
***
Chờ ai mà nhện giăng tơ
Miệt mài nhện dệt - trăm đường mong manh
Sương sa, mưa, gió, sụt sùi
Nhện sầu, nhện đợi, chênh vênh giữa trời!
Thiên thu vẫn mối tơ này
Lắt lay giăng sợi tơ trời, nhện buông
Lòng ta chênh chếch nỗi buồn
Sầu ai trăm mối, rối tuôn kiếp người
Hay ta giăng mạng giữa trời
Đễ gom hết mộng cuộc đời vào đây
Sáng này, sau trận mưa dài
Tơ kia đã đứt, nhện còn đợi ai?
Nhện ơi, đừng giận mây bay!
Thôi sầu nhân thế, thôi đừng giăng tơ
Nhện đừng bỏ lưới đợi chờ!
Giăng chi giữa đám bụi mờ thế nhân!
Chờ chi lơ lững trên không
Tơ chùng, lại nối, tơ lòng nhện ra
Nhện nằm, nhện đợi chiều tà
Nhện nằm phơi xác – la đà tơ buông!
Nhện nằm, chết giữa nỗi hờn
Còn phơ phất nữa sợi buồn chưa giăng!
Nhật Thụy Vi 6-2016

DÒNG SÔNG XƯA -Thơ: Hạ Tím - Nhạc: Mai Hoài Thu


DÒNG SÔNG XƯA
Thơ: Hạ Tím
Nhạc: Mai Hoài Thu
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:
(Midi)


Lyrics: DÒNG SÔNG XƯA

Người đi nhớ bến sông xưa?
Con đò neo đợi nắng mưa vẫn chờ,
Bến trưa vắng vẻ bơ vơ,
Dáng thơ khuất bóng mây mờ phương xa…

Giọng hò trong gió ngân nga,
Lững lờ con nước cánh hoa giữa dòng,
Hàng dừa rợp bóng ven sông,
Em nghiêng nón lá, má hồng đáng yêu…

Dịu dàng xinh đẹp mĩ miều,
Gót hài tha thướt, mây chiều ngẩn ngơ,
Anh ôm một khối tình khờ,
Chỉ hồng thêu dệt, tình thơ nồng nàn…

Ước mơ sánh bước bên nàng,
Tình chàng, ý thiếp mộng vàng có đôi,
Ngờ đâu mộng ước xa vời,
Cánh diều tơi tả giữa trời gió mưa…

Con đò vắng bóng người đưa,
Dòng sông vẫn đợi, bến xưa vẫn chờ,
Mơ ngày nối lại đường tơ,
Kề vai- tựa má, trăng thơ hữu tình...

Mơ ngày nối lại đường tơ,
Kề vai- tựa má, trăng thơ hữu tình…
Bài thơ:Dòng Sông Xưa
Tác giả: Hạ Tím
***
Người đi nhớ bến sông xưa ?
Con đò neo đợi nắng mưa vẫn chờ
Bến trưa vắng vẻ bơ vơ
Dáng thơ khuất bóng mây mờ phương xa

Giọng hò trong gió ngân nga
Lững lờ con nước cánh hoa giữa dòng.
Hàng dừa rợp bóng ven sông
Em nghiêng nón lá má hồng đáng yêu

Dịu dàng xinh đẹp mĩ miều
Gót hài tha thướt mây chiều ngẩn ngơ
Anh ôm một khối tình khờ
Chỉ hồng thêu dệt tình thơ nồng nàn

Ước mơ sánh bước bên nàng
Tình chàng ý thiếp mộng vàng có đôi
Ngờ đâu mộng ước xa vời
Cánh diều tơi tả giữa trời gió mưa

Con đò vắng bóng người đưa
Dòng sông vẫn đợi bến xưa vẫn chờ
Mơ ngày nối lại đường tơ
Kề vai tựa má trăng thơ hữu tình,
Hạ Tím

f1520-duongvienmauhongodichuyen

Wednesday, July 13, 2016

Thụy Long: SÔNG TRẸM, CHIỀU NHỚ MẸ - Thơ: Nguyễn Hải Long - Nhạc: Mai Hoài Thu - Ca sĩ: Thụy Long


SÔNG TRẸM, CHIỀU NHỚ MẸ
Thơ: Nguyễn Hải Long
Nhạc: Mai Hoài Thu
Ca sĩ: Thụy Long 
Hòa âm: Quang Đạt
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:




(Midi)


Lyrics: SÔNG TRẸM, CHIỀU NHỚ MẸ

Một thuở hành quân qua sông Trẹm,
Thương nhớ biết bao lúc mẹ còn,
Ngọn gió thiêng, rừng U Minh Hạ,
Phảng phất bao năm vọng trong hồn…

Mẹ đứng chờ con, rừng tràm trụi lá,
Mong một ngày về đã quá lâu,
Sông Trẹm suốt đời sương khói lấp,
Huyền thoại tìm nhau: Lý qua cầu…

Điên điển mùa lên vàng mơ ước,
Thấp thoáng mây về, nhớ Gò Quao,
Đôi mắt mẹ hiền chiều Tân Hiệp,
Không biết bóng con ở phương nào?

Nhớ ngày hành quân qua sông Trẹm,
Một thuở vàng son bóng mẹ còn,
Thương ơi, mẹ mất cùng sông núi,
Để lại lòng con sông nước buồn…
Bài thơ: SÔNG TRẸM
Tác giả: Nguyễn Hải Long
***
Một thủa hành quân qua sông Trẹm
Thương nhớ biết bao lúc mẹ còn
Ngọn gió thiêng rừng U Minh hạ
Phảng phất bao năm ở trong hồn
Mẹ đứng chờ con rừng tràm trụi lá
Mong một ngày về đã quá lâu
Sông Trẹm suốt đời sương khói lấp
Huyền thoại tìm nhau :Lý -qua -cầu
Điên điển mùa lên vàng mơ ước
thấp thoáng mây về nhớ Gò Quao
Đôi mắt mẹ hiền chiều Tân Hiệp
Không biết bóng con ở phương nào
Nhớ ngày hành quân qua sông Trẹm
Một thủa vàng son bóng mẹ còn
Thương ơi , mẹ mất cùng sông núi
Để lại lòng con sông nước buồn .
NGUYỄN HẢI LONG.
f1520-duongvienmauhongodichuyen

Wednesday, July 6, 2016

Hoàng Tường: BẢN HÙNG CA THỦY QUÂN LỤC CHIẾN - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: DạLan Hoàng - Ca Nhạc Sĩ Hoàng Tường

BẢN HÙNG CA THỦY QUÂN LỤC CHIẾN
Nhạc: Mai Hoài Thu
Thơ: DạLan Hoàng
Ca Nhạc Sĩ Hoàng Tường trình bày
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:
Thực hiện video: VongNgayXanh-DL
Thực hiện video: Jimmy Reed 
Thực hiện video: DạLan Hoàng

(Melody)

(Hòa âm)


(Midi)

Lyrics: BẢN HÙNG CA THỦY QUÂN LỤC CHIẾN

Người Thủy Quân Lục Chiến hiên ngang, 
Sắt son gìn giữ ngọn cờ vàng, 
Trút lửa hờn căm lên đầu giặc, 
Vui niềm vui chiến thắng vinh quang…

Người Thủy Quân Lục Chiến ra đi, 
Chẳng ngại đường xa gió bụi gì, 
Giữ từng tấc đất yên quê mẹ, 
Không bao giờ tiếc tuổi xuân thì…

Những ngày oanh liệt ấy nay đâu, 
Trăng đêm mài kiếm bạc mái đầu, 
Ai về Quảng Trị nơi Thành Cổ, 
Hỏi áo hoa rừng có nhớ nhau?

Người Thủy Quân Lục Chiến vang danh, 
Ra đi ngày ấy mộng chưa thành, 
Anh hùng tử khí hùng nào tử, 
Sẽ về lấy lại khoảng trời xanh...

Anh, người Thủy Quân Lục Chiến kiêu hùng, 
Em không có ảnh để thờ, để khóc, 
Anh nằm xuống nơi rừng sâu đơn độc, 
Trong ba lô chỉ có lá thư tình…

Những con bướm rừng nhỏ bé, xinh xinh, 
Bay chấp chới về tìm anh bên mộ, 
Bài thơ tặng em, anh đang viết dở, 
Bằng “Mậu Thân” ta phơi xác giặc quân thù… 

Bằng “Lam Sơn” oanh liệt cả ngàn thu, 
Cờ rạng rỡ trên nóc Thành Quảng Trị, 
Bao nhiêu năm vắng anh đời vô vị, 
Giặc hung tàn đang giẫm nát quê hương…

Hãy cho em bài thơ trọn yêu thương, 
Đổi máu thắm giữ cờ vàng tổ quốc, 
Màu áo hoa rừng liệt oanh bất khuất, 
Hồn anh về nơi chốn cũ ân tình…

Thấy bao người còn đói khổ điêu linh, 
Lửa vẫn cháy mẹ Việt Nam vẫn đợi,
Thấy bao người còn đói khổ điêu linh, 
Lửa vẫn cháy mẹ Việt Nam đợi mong...
Bài thơ 1: BẢN HÙNG CA THỦY QUÂN LỤC CHIẾN
Tác giả: DaLan Hoang
***
Người Thủy quân lục chiến hiên ngang 
Sắt son gìn giữ ngọn cờ vàng 
Trút lửa hờn căm lên đầu giặc 
Vui niềm vui chiến thắng vinh quang

Người Thủy quân lục chiến ra đi 
Chẳng ngại đường xa gió bụi gì 
Giữ từng tấc đất yên quê mẹ 
Không bao giờ tiếc tuổi xuân thì

Những ngày oanh liệt ấy nay đâu 
Trăng đêm mài kiếm bạc mái đầu 
Ai về Quảng trị nơi thành cổ 
Hỏi áo hoa rừng có nhớ nhau

Người Thủy quân lục chiến vang danh 
Ra đi ngày ấy mộng chưa thành 
Anh hùng tử khí hùng nào tử 
Sẽ về lấy lại khoảng trời xanh...

Dalan Hoang 
----
Bài thơ 2: BÀI THƠ DANG DỞ 
Tác giả: DaLan Hoang
***
Anh người Thủy quân lục chiến kiêu hùng. 
Em không có ảnh để thờ, để khóc. 
Anh nằm xuống nơi rừng sâu đơn độc 
Trong ba lô chỉ có lá thư tình,

Những con bướm rừng nhỏ bé xinh xinh 
Bay chấp chới về tìm anh bên mộ 
Bài thơ tặng em, anh đang viết dở 
Bằng “Mậu thân” phơi xác giặc quân thù 

Bằng “Lam sơn” oanh liệt cả ngàn thu 
Cờ rạng rỡ trên nóc thành Quảng trị 
Bao nhiêu năm vắng anh đời vô vị 
Giặc hung tàn đang giẫm nát quê hương

Hãy cho em bài thơ trọn yêu thương 
Đổi máu thắm giữ cờ vàng tổ quốc 
Màu áo hoa rừng liệt oanh bất khuất 
Hồn anh về nơi chốn cũ ân tình

Thấy bao người còn đau khổ, điêu linh, 
Lửa vẫn cháy mẹ Việt nam vẫn đợi.

Dalan Hoang

f1520-duongvienmauhongodichuyen

Monday, July 4, 2016

Diệu Hiền: SƯƠNG CHIỀU CAO NGUYÊN - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: Nhật Thụy Vi - Ca sĩ: Diệu Hiền


SƯƠNG CHIỀU CAO NGUYÊN
Nhạc: Mai Hoài Thu
Thơ: Nhật Thụy Vi
Ca sĩ: Diệu Hiền 
Hòa âm: Quang Đạt 
PPS: Nhật Thụy Vi
Kính mời Quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:



(Midi)


Lyrics: SƯƠNG CHIỀU CAO NGUYÊN

Ôi sương trắng cao nguyên, ôi mây mù đỉnh núi,
Đừng giăng giăng mờ tình ái chưa nguôi,
Này ta quay mặt đi sao bóng chàng không hiện,
Mặt ta não nề nước mắt quanh mi…

Kìa sương trắng trên đồi cao mờ mịt,
Chiều buông xuôi ai lắng tiếng thở dài,
Áo chàng xanh, chìm trong lớp sương bay,
Ta vẫy gọi năm ngón tay rời rã...

Về với em đi anh, hàng hàng sương lã chã,
Về với em đi anh, nến trắng quan tài hồng,
Hồng màu môi em hay hồng câu tình ái,
Hồng trái tim mình hay máu tim anh?’

Ta không biết, ta loạn cuồng tâm trí,
Màu thư xanh hay màu trắng đưa tang,
Màu nào của ta và màu nào đổ vỡ,
Màu trắng màn sương chiều đến xây thành…

Kìa tiếng chàng gọi ta cùng màu xanh của áo,
Thấp thoáng trong sương, hiển hiện bên ghềnh,
Ta muốn ghì hôn đôi bàn tay yêu dấu,
Ôm giữ chân chàng sương trắng bay quanh…
Bài thơ: Sương Chiều Cao Nguyên
Tác giả: Nhật ThụyVi
***
Ôi! sương trắng cao nguyên 
Ôi! mây mù đỉnh núi
Đừng giăng giăng mờ tình ái chưa nguôi
Này! ta quay mặt đi sao bóng chàng không hiện
Mặt ta não nề nước mắt quanh mi
Kìa, sương trắng trên đồi sương cao mờ mịt
Chiều buông xuôi ai lắng tiếng thở dài
Áo chàng xanh, chìm trong lớp sương bay
Ta vẩy gọi - năm ngón tay rời rã!
‘Về với em đi anh, 
hàng hàng sương lã chã
Về với em đi anh,
nến trắng quan tài hồng
Hồng màu môi em! hay hồng câu tình ái
Hồng trái tim mình - hay máu tim anh?’
Ta không biết! Ta loạn cuồng tâm trí
Màu thư xanh - hay màu trắng đưa tang
Màu nào của ta?
và màu nào đổ vở
Màu trắng màn sương - chiều đến xây thành!
Kìa, tiếng chàng gọi ta - cùng màu xanh của áo!
Thấp thoáng trong sương, hiển hiện bên ghềnh
Ta muốn ghì hôn đôi bàn tay yêu dấu
Ôm giữ chân chàng - sương trắng bay quanh!
Đà Lạt 1968
Nhật ThụyVi
f1520-duongvienmauhongodichuyen