Friday, December 25, 2015

CHỐN VÔ THƯỜNG - Thơ: Trần Khanh - Nhạc: Mai Hoài Thu


CHỐN VÔ THƯỜNG

Thơ: Trần Khanh
Nhạc: Mai Hoài Thu

Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:



CHỐN VÔ THƯỜNG

Đêm đông lạnh chờ mong ai cuối lối
Đã tàn canh mệt mỏi tấm thân gầy
Bóng thời gian sao trôi nhanh quá vội
Chốn vô thường réo gọi ở đó đây

Tiếng kinh cầu đưa hồn vào thanh thản
Những ước mơ lãng mạn cõi chân thường
Bao người đau nỗi buồn nghiêng ngả
Một cuộc đời lã chã những giọt sương

Ai cũng vậy nỗi đau lòng khó tả
Những ước mơ hạnh phúc mãi tròn đầy
Đâu ai ngờ đường tu nào chân giả
Được bao người phân biệt ở chốn đây
Trần Khanh

Bước Đến Trần Gian

Bởi quá đam mê chuyện ái tình
Nên đời vướng nợ chốn u minh
Lòng trần lạc lõng không bờ bến
Kẻ khóc người cười mất tánh linh

Của cải giàu sang nở nụ cười
Khi nghèo lại khóc lóc than ôi
Than thân trách phận buồn rơi lệ
Chẳng kẻ thăm nom kiếp lẻ loi

Kiếp sống này ham các thú vui
Mà không tích thiện để cho đời
Khi nào gặp phải nhiều tai nạn
Lúc đó ai vui kẻ rã rời

Cuộc sống này nhiều lắm nỗi buồn
Đi tìm rượu uống lại buồn hơn
Nhà mình lại tưởng đang ở trọ
Ai biết đang giàu bỗng sạch trơn

Giấc mộng này ai biết mấy người
Vì bao kẻ chỉ biết cái tôi
Người nghèo kẻ sống trên nhung lụa
Tất cả đều tan tành đó thôi

Bước đến trần gian mỏi cái chân
Đau thương khổ sở cứ xoay vần
Mệt rồi vở kịch trên sân khấu
Buông bỏ ta về ngắm ánh trăng 
Trần Khanh

Lyrics: CHỐN VÔ THƯỜNG

Đêm đông lạnh, chờ mong ai cuối lối,
Đã tàn canh, mệt mỏi tấm thân gầy,
Bóng thời gian sao trôi nhanh quá vội,
Chốn vô thường, réo gọi ở đó đây…

Ai thấu hiểu, nỗi đau lòng khó hiểu,
Những ước mơ, hạnh phúc mãi tròn đầy,
Ai biết được, giàu sang rồi cũng hết,
Cuộc sống này, nhiều lắm nỗi trái ngang …

Bởi quá đam mê chuyện ái tình,
Nên đời vướng nợ chốn u minh,
Lòng trần lạc lõng không bờ bến,
Kẻ khóc, người cười, mất tánh linh…

Tiếng kinh cầu đưa hồn vào thanh thản,
Những ước mơ, lãng đãng, cõi chân thường,
Bao người đau, nỗi buồn nghiêng ngả,
Một cuộc đời, lã chã những giọt sương…

Bước đến trần gian mỏi gót chân,
Đau thương khổ luy cứ xoay vần,
Mệt rồi, vở kịch trên sân khấu,
Buông bỏ, ta về ngắm ánh trăng….

No comments:

Post a Comment