BIỂN RU MÃI NGÀN NĂM
Thơ: Trương Phương Linh
Nhạc: Mai Hoài Thu
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:
BIỂN MÃI NGÀN NĂM...
Biển rì rào hoài mộng những đêm thâu
Vẫn xanh trong...vẫn hằn bao thương nhớ
Gió thoảng qua để sóng lòng cứ ngỡ
Buổi chiều nào về lại một vòng tay
Hơn một lần...dào dạt những đắm say
Gió mơn man vuốt ve hồn đơn lạnh
Ảo ảnh nụ hôn, nồng nàn sâu lắng
Dệt giấc mơ đời...ru mộng chung đôi
Tự bao giờ gió đã quá xa xôi?
Không về nữa...mặc biển thầm mong đợi
Cánh Hải Âu cũng vắng rồi, diệu vợi
Biển mỏi mòn...nên vị mặn chát môi?!
Định mệnh nào, ngăn cách với chia phôi
Cho biển mãi... ngàn năm hoài sóng vỗ
Như tình ta chỉ còn là bão tố
Lặng bên đời...yêu dấu xót xa trôi
Truong Phuong Linh
(26/12/14)
Lyrics: BIỂN RU MÃI NGÀN NĂM
Vẫn xanh trong...vẫn hằn bao thương nhớ
Gió thoảng qua để sóng lòng cứ ngỡ
Buổi chiều nào về lại một vòng tay
Hơn một lần...dào dạt những đắm say
Gió mơn man vuốt ve hồn đơn lạnh
Ảo ảnh nụ hôn, nồng nàn sâu lắng
Dệt giấc mơ đời...ru mộng chung đôi
Tự bao giờ gió đã quá xa xôi?
Không về nữa...mặc biển thầm mong đợi
Cánh Hải Âu cũng vắng rồi, diệu vợi
Biển mỏi mòn...nên vị mặn chát môi?!
Định mệnh nào, ngăn cách với chia phôi
Cho biển mãi... ngàn năm hoài sóng vỗ
Như tình ta chỉ còn là bão tố
Lặng bên đời...yêu dấu xót xa trôi
Truong Phuong Linh
(26/12/14)
Lyrics: BIỂN RU MÃI NGÀN NĂM
Biển rì rào hoài mộng những đêm thâu,
Vẫn xanh trong, vẫn hằn bao thương nhớ,
Gió thoảng qua để sóng lòng cứ ngỡ,
Buổi chiều nào về lại một vòng tay...
Hơn một lần dào dạt những đắm say,
Gió mơn man vuốt ve hồn đơn lạnh,
Ảo ảnh nụ hôn, nồng nàn sâu lắng,
Dệt giấc mơ đời ru mộng chung đôi...
Tự bao giờ gió đã quá xa xôi,
Không về nữa mặc biển thầm mong đợi,
Cánh hải âu cũng vắng rồi diệu vợi,
Biển mỏi mòn nên vị mặn chát môi?!
Định mệnh nào ngăn cách với chia phôi,
Cho biển mãi ngàn năm hoài sóng vỗ,
Như tình ta chỉ còn là bão tố,
Lặng bên đời, yêu dấu xót xa trôi...
Vẫn xanh trong, vẫn hằn bao thương nhớ,
Gió thoảng qua để sóng lòng cứ ngỡ,
Buổi chiều nào về lại một vòng tay...
Hơn một lần dào dạt những đắm say,
Gió mơn man vuốt ve hồn đơn lạnh,
Ảo ảnh nụ hôn, nồng nàn sâu lắng,
Dệt giấc mơ đời ru mộng chung đôi...
Tự bao giờ gió đã quá xa xôi,
Không về nữa mặc biển thầm mong đợi,
Cánh hải âu cũng vắng rồi diệu vợi,
Biển mỏi mòn nên vị mặn chát môi?!
Định mệnh nào ngăn cách với chia phôi,
Cho biển mãi ngàn năm hoài sóng vỗ,
Như tình ta chỉ còn là bão tố,
Lặng bên đời, yêu dấu xót xa trôi...
No comments:
Post a Comment