Saturday, January 20, 2018

Đông Nguyễn: DẤU TÌNH - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: Mặc Khách - Ca sĩ: Đông Nguyễn


Hình phụ họa: Nhà văn Ngọc Hà

Ca khúc DẤU TÌNH
Nhạc: Mai Hoài Thu 
Thơ: Mặc Khách 
Ca sĩ: Đông Nguyễn
Ca khúc được thực hiện tại phòng thu âm Trần Xuân Studio 
Thực hiện video: Lê Trí
Kính mời Quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:
(Midi)

Lyrics: DẤU TÌNH 

Tây Đô hỡi tràn về chi nỗi nhớ,
Đêm bâng khuâng quên cả bóng thời gian,
Hương tình yêu tưởng mãi ở bên nàng,
Vòng tay siết ngỡ rằng là tất cả …

Ta ngơ ngác nhìn đời không mặc cả,
Bởi lòng ta lai láng khát khao tình,
Như biển bao la quyến rũ bóng hình,
Và tình em mênh mông như biển rộng?

Hồn anh đó, thẫn thờ trong cõi mộng,
Vẫn dáng xưa gợi nhớ giấc mơ nồng,
Như sóng dồn, giục giã nhớ thương mong,
Em ẩn hiện dấu tình sầu xao xuyến…

Mắt hé mở nhìn đắm say quyến luyến,
Truyền vào tim từng đợt sóng ân tình,
Phút đam mê say đắm ta với mình,
Đêm lơi lả cho tình thêm rạo rực…  
                                   
Giã từ Tây Đô, lòng thôi thổn thức,
Đêm bềnh bồng ký ức bỗng hồi sinh,
Biết bao đau thương gặm nhấm quanh mình,
Hồn chết lịm cuồng quay nghe quạnh vắng…

Anh trang trải chút lòng trang giấy trắng,
Chẳng muốn em mòn mỏi đợi chờ trông,
Giữa giấc khuya thao thức xót xa lòng,
Em đã hiểu tình anh là như thế!

Giữa giấc khuya thao thức xót xa lòng,
Em đã hiểu tình anh là như thế...
  
Bài thơ: DẤU TÌNH SẦU
Tác giả: Mặc Khách
***
Tây đô hỡi tràn về chi nỗi nhớ
Đêm bâng khuâng quên cả bóng thời gian
Hương tình yêu tưởng mãi ở bên nàng
Vòng tay siết ngỡ rằng là tất cả …

Ta ngơ ngác nhìn đời không mặc cả
Bởi lòng ta lai láng khát khao tình
Như biển bao la quyến rũ đẹp xinh
Và tình em, dám đọ cùng biển rộng ?

Hồn anh đó, thẩn thờ trong cõi mộng
Vẫn dáng xưa gợi nhớ giấc mơ nồng
Như sóng dồn giục giã nhớ thương mong
Em ẩn hiện Dấu Tình Sầu xao xuyến

Mắt hé mở toàn đắm say quyến luyến
Truyền vào tim từng đợt sóng ân tình
Phút đam mê lẫn lộn ta với mình
Đêm lơi lả cho tình thêm rạo rực     
                                
Giã từ Tây đô! lòng thôi thổn thức
Đêm bềnh bồng ký ức bỗng hồi sinh
Bao đau thương gặm nhấm ở quanh mình
Hồn chết lịm quay cuồng, nghe quạnh vắng

Anh chỉ trãi chút lòng, trang giấy trắng
Chẳng muốn em mòn mỏi đợi chờ trông
Giữa giấc khuya, thao thức xót xa lòng
Em đã hiểu, tình hy sinh là thế !
MẶC KHÁCH 

No comments:

Post a Comment