Wednesday, April 6, 2016

ĐÀ NẴNG NGÀY TRỞ LẠI - Thơ: Phan Mạnh Thu - Nhạc: Mai Hoài Thu

ĐÀ NẴNG NGÀY TRỞ LẠI
Thơ: Phan Mạnh Thu
Nhạc: Mai Hoài Thu
Kính mời quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:
(Midi)

Lyrics: ĐÀ NẴNG NGÀY TRỞ LẠI
Tôi trở về Đà Nẵng một chiều mưa,

Con sông cũ đã khác xưa nhiều quá,
Chiếc cầu quay giữa đôi bờ xa lạ,
Khi đêm về đèn khuất ánh sao thưa...

Tôi trở về hoài niệm tháng ngày xưa,

Đâu có thể níu thời gian trở lại,
Những thời khắc êm đềm thời trẻ dại,
Cùng giấc mơ dịu ngọt tuổi học trò...

Tôi trở về qua từng con phố nhỏ,

Đâu chuyến phà hồi ức một dòng sông?
Tôi đi qua những nơi tôi từng sống,
Lòng ngậm ngùi dấu cũ đã tàn phai...

Đêm Thanh Bình tôi ngồi nghe biển hát

Tưởng chừng như tiếng vọng thuở nào xa,
Còn đâu đây dấu tích bão đi qua,
Mà năm tháng đâu dễ gì hàn gắn...

Mây mờ giăng đỉnh Sơn Trà trầm mặc,

Muôn ánh đèn lấp lánh bãi Tiên Sa,
Ngày mai này cầu Thuận Phước đi qua,
Liệu phố núi có còn hoang sơ mãi ?

Tôi vẫn biết có bao điều không thể,

Những giấc mơ chẳng trọn vẹn bao giờ,
Tôi trở lại giữa đôi bờ thương nhớ,
Sầu nối sầu, từng giọt lặng thầm rơi…
Bài thơ: ĐÀ NẴNG NGÀY TRỞ LẠI
Tác giả: Phan Mạnh Thu
***
Tôi trở về Đà Nẵng một ngày mưa

Con sông cũ đã khác xưa nhiều quá
Chiếc cầu quay giữa đôi bờ xa lạ
Khi đêm về đèn khuất ánh sao thưa.

Tôi trở về hoài niệm tháng ngày xưa
Đâu có thể níu thời gian trở lại
Những thời khắc êm đềm thời trẻ dại
Cùng giấc mơ dịu ngọt tuổi học trò.

Tôi trở về qua từng con phố nhỏ
Đâu chuyến phà hồi ức một dòng sông?
Tôi đi qua những nơi tôi từng sống
Lòng ngậm ngùi dấu cũ đã tàn phai.

Thành phố nhỏ ven sông Hàn ngày ấy
Đã lớn lên, thêm dài rộng từng ngày
Những cao ốc mới xây vươn thẳng tắp
Ngày mai này che mất ánh trăng xa.

Bờ hữu ngạn xưa từng xanh màu lá
Khi tôi về phố xá đã nghênh ngang
Chiều Thọ Quang con sóng vỗ miên man
Thuyền đánh cá trở về neo san sát.

Đêm Thanh Bình tôi ngồi nghe biển hát
Tưởng chừng như tiếng vọng thuở nào xa
Còn đâu đây dấu tích bão đi qua
Mà năm tháng đâu dễ gì hàn gắn.

Mây mờ giăng đỉnh Sơn Trà trầm mặc
Muôn ánh đèn lấp lánh bãi Tiên Sa
Ngày mai này cầu Thuận Phước đi qua
Liệu phố núi có còn hoang sơ mãi ?

Tôi lẫn lộn vui buồn ngày trở lại
Từng con đường, góc phố đã thăng hoa
Tôi lạc lõng giống như người khách lạ
Dù bao năm vẫn mơ bóng ngày về.

Tôi vẫn biết có bao điều không thể
Những giấc mơ chẳng trọn vẹn bao giờ
Tôi trở lại, giữa đôi bờ thương nhớ
Sầu nối sầu – từng giọt lặng thầm rơi…

PHAN MẠNH THU 6/ 2008.
f1520-duongvienmauhongodichuyen

No comments:

Post a Comment