Ca khúc: VẾT TÌNH
Nhạc: Mai Hoài Thu
Thơ: Trần Tố Uyên
Ca sĩ: Lý Thu Thảo
Ca khúc được thực hiện tại phòng thu âm Trần Xuân Studio
Kính mời Quý ACE yêu Thơ Nhạc cùng thưởng thức:
(Midi)
Lyrics: VẾT TÌNH
Anh đi để lại con đường,
Đọng trên nhánh cỏ, còn vương nét tình,
Con đường nằm đó lặng thinh,
Ngậm ngùi sỏi đá vô tình nghe đau…
Chiều tàn giọt nắng xanh xao,
Trời giăng mây tím pha màu tái tê,
Tình sầu theo dấu cơn mê,
Nửa khuya trở giấc, nhớ về biệt ly…
Ta không tiễn, sao người đi,
Cõi buồn giăng mắc người đi thấu lòng,
Gió trăng, mây nước bềnh bồng,
Có cùng ta chở nổi chìm nông sâu…
Đó đây, ngăn cách nhịp cầu,
Ngồi nhìn sao rụng, sầu rơi theo dòng,
Bên kia trời có lập Đông?
Không mưa sao ướt áo hồng em phơi…
Vết tình muôn đời khó phai,
Ngàn năm còn đọng dấu hài người qua,
Cũng là một kiếp người ta,
Riêng em chịu cảnh phong ba hồng trần…
Đành thôi hạt cát hoá thân,
Trả về cho Đất là thân vô thường,
Đành thôi hạt cát hoá thân,
Trả về cho Đất là thân vô thường ...
Bài thơ: VẾT TÌNH
Tác giả: Trần Tố Uyên
***
Anh đi để lại con đường
Đọng trên nhánh cỏ còn vương nét tình
Con đường nằm đó lặng thing
Ngậm ngùi sỏi đá vô tình nghe đau
Chiều tàn giọt nắng xanh xao
Cùng đua theo tuyết pha màu tái tê
Tình sầu theo dấu cơn mê
Nửa khuya trở giấc nhớ về biệt ly
Ta không tiển sao ngừoi đi
Cõi buồn ấy chắc ai đi hiểu lòng?"
Gió trăng mây nước bềnh bồng
Có cùng ta chở nỗi chìm sông sâu
Đó đây ngăn cách nhịp cầu
Ngồi nhìn sao rụng sầu rơi theo dòng
Bên kia trời có lập đông ?
Không mưa sao ướt áo hồng em phơi
Thôi đành ôm phận "cúccôi "
Sống đời hoá kiếp làm tôi bướm vàng
Có nhớ thì bay sang thăm
Đêm buồn thả lứoi vớt trăng nằm tưởng( ai ...)
Vết tình muôn đời khó phai
Ngàn năm còn đọng dấu hài ngừoi qua
Cũng là một kiếp ngừoi ta
Riêng em chịu cảnh phong ba giữa trần
Đành thôi hạt cát hoá thân
Trả về cho Đất là thân vô thường ...
Trần Tố Uyên
Đâu Thu- San Francisco 2017
No comments:
Post a Comment